Tôi là một bà mẹ chồng bất lực! Từ trước đến nay tôi luôn tin tưởng vào sự lựa chọn và mọi quyết định của con trai mình. Cho đến tận bây giờ, mặc dù biết nó đã lựa chọn một nàng dâu lười biếng nhưng tôi vẫn không thể nào ngăn con mình lại.
Câu chuyện được Siêu Nghiện ghi nhận từ một đôi vợ chồng lớn tuổi đơn chiếc khi không được gần gũi con cháu của mình. Câu chuyện đang xảy ra ẩn chứa nhiều luồn ý kiến trái chiều trong cách nhìn về cuộc sống gia đình hiện đại.
Niềm Hãnh Diện Khi Biết Con Trai Chọn Được Cô Con Dâu Tài Giỏi
Con trai tôi là giáo viên dạy Toán ở một trường cấp 2 còn con dâu hiện đang là trưởng phòng sáng tạo cùa một công ty nội thất tiếng tăm và còn là chủ của một spa chuyên về tóc. Con dâu hơn con trai tôi 2 tuổi, lại là con gái rượu của một gia đình có học vị cao nên vợ chồng tôi hãnh diện lắm. Khi con dâu sinh con đầu lòng, tôi ngỏ ý phụ giúp nó trông cháu nhưng cả hai vợ chồng lại từ chối vì lo rằng tôi vất vả.
Cứ vậy trong suốt 7 năm trời mang tiếng có dâu con, tôi chưa một lần được vợ chồng nó mời lên thăm nhà. Mỗi năm vợ chồng già tụi tôi được gặp 2 đứa cháu chỉ vỏn vẹn có 6 ngày: 3 ngày vào dịp Tết và 3 ngày còn lại là vào dịp hè. Đối với con dâu, chúng tôi chỉ được gặp nó vào đúng ngày mùng 1 Tết. Cho dù tôi có cố ý viện đủ mọi lý do để thuyết phục con dâu ở lại thêm đôi ngày với chúng tôi, nó vẫn khăng khăng tìm cách thoái thác.
Nhiều hàng xóm biết chuyện, họ xì xầm bàn tán làm dấy lên trong lòng tôi nhiều hoài nghi. Họ cho rằng con trai tôi cưới phải một nàng dâu lười biếng, lo sợ việc nán lại nhà chồng dài ngày sẽ phải hầu hạ cha mẹ chồng nên luôn tìm cách trốn tránh. Đôi lần tôi có dò hỏi con trai nhưng nó tuyệt nhiên không hề chê trách vợ nó nửa lời.
Vợ chồng tôi vốn dễ tính, ít khi xen vào chuyện riêng của gia đình con trai nên cũng chẳng vặn vẹo gì. Bởi vì tuy con dâu không thường xuyên thăm nom nhưng vào mỗi dịp lễ, tết, giỗ chạp, nó chưa bao giờ quên gửi quà cáp, tiền nong về cho chúng tôi. Có lẽ đây là cách bày tỏ sự quan tâm của người con dâu phố thị ngày nay chăng ?!?!?!
Trụ Cột Gia Đình Hay Nàng Dâu Lười Biếng ?
Gia đình con trai tôi hiện đang sống ở ngôi nhà mặt tiền bốn tầng do ông bà sui cho con gái làm của hồi môn trước khi cưới. Do tính chất công việc phải tăng ca thường xuyên, con dâu tôi thuê luôn 2 người giúp việc: 1 lo việc bếp núc, nhà cửa; 1 chăm sóc riêng cho hai đứa nhỏ. Rủi thay, khi dịch covid-19 bùng phát lần 2, cả hai người giúp việc đều xin nghỉ và vợ chồng nó lại không thể thuê thêm được ai.
Biết chuyện, tôi lẳng lặng khăn gói lên thành phố một phen. Lúc này, suy nghĩ muốn đỡ đần cho vợ chồng con trai coi sóc việc nhà chỉ là phụ, cái chính là tôi muốn xác minh lời phán xét của hàng xóm về nàng dâu lười biếng có đúng hay không. Thời gian đầu con trai tôi tạm ngừng việc giảng dạy ở trường còn con dâu thì vẫn phải gấp rút chạy dự án cho công ty. Thấy vậy tôi hay động viên nó đưa rước, mang cơm nước đến cho vợ vì tôi lo con dâu sẽ dễ nhiễm bệnh khi ăn ngoài.
Ngày nào con dâu cũng làm việc đến tối mù mới về đến nhà, tôi thương nên không cho nó đụng vào bất cứ thứ gì. Thậm chí tôi còn bắt con trai mang cơm lên tận phòng cho vợ, không quên căn dặn nó mỗi tối hãy massage để giúp vợ nó cảm thấy thoải mái, thư giãn hơn. Có ở chung nhà với vợ chồng con trai, tôi mới nhận ra rằng những lời đàm tếu của thiên hạ về thói lười biếng thường thấy của các cô tiểu thư thành thị là vô căn cứ. Con dâu tôi thật sự quá bận với công việc, họp hành và ngoại giao nên nó không có thời gian thăm hỏi vợ chồng tôi là điều có thể thông cảm được.
Hình Ảnh Nàng Dâu Lười Biếng Trong Mắt Mẹ Chồng
Mọi việc cứ thế êm đềm trôi qua cho đến khi công ty và spa của con dâu tôi buộc phải tạm dừng hoạt động theo chỉ thị của Nhà nước. Khi này có cơ hội tiếp xúc thường xuyên với con dâu 24/24, tôi mới dần dà phát hiện ra nhiều sự thật hết hồn. Con dâu tôi gia trưởng và lười biếng cực kỳ. Dù không bận gì nhưng nó chẳng bao giờ phụ tôi hay chồng nó làm bất cứ việc gì.
Mỗi sáng nứt mắt ra là nó tọt ngay lên sân thượng tập chạy bộ để giữ dáng. Sau khi tắm rửa xong xuôi thì đã có bữa sáng được con trai tôi mang lên tận phòng. Ăn xong nó lại sai con gái dọn chén đĩa xuống cho tôi rửa còn bản thân thì nằm dài ra xem tin tức. Bữa trưa và bữa tối con dâu tôi thường ăn sau cả nhà và cũng vẫn theo kịch bản cũ: chỉ tay 5 ngón hết sai con lại sai chồng phục vụ tận răng cho nó.
Suốt 1 tuần lễ cứ đều đặn như vậy khiến tôi lấy làm khó chịu và dò hỏi đứa cháu gái thì mới biết được sự thật động trời: mẹ nó cực kỳ lười biếng, ngoài chuyện đi làm, shopping, vui chơi và làm đẹp ra thì không biết làm gì cả, tất cả việc nhà và việc chăm sóc, dạy dỗ chị em nó đều do ba và 2 cô giúp việc lo cho.
Cuộc sống hôn nhân mà như vầy là không xong rồi, nhà thì phải có nóc chứ! Đành rằng thu nhập của con dâu cao hơn con trai tôi rất nhiều nhưng không phải vì vậy mà được quyền trở thành nàng dâu lười biếng trong việc chăm lo cho chồng con. Vậy mà khi tôi góp ý với con trai thì nó lại bênh vợ nó chằm chặp và cho rằng tôi không nên tin lời của 1 đứa con nít chỉ mới 6 tuổi đầu như cháu tôi. Tức mình tôi quyết làm cho ra lẽ.
Cuộc Chiến Mẹ Chồng Và Nàng Dâu Lười Biếng
Sau khi lén lút bàn bạc với chồng qua điện thoại, hôm đó tôi viện cớ sai con trai tìm mua thuốc huyết áp gửi về cho ba nó vì hiện tại loại đó ở quê đã hết. Vì thành phố đang thực hiện giãn cách nên việc tìm mua được thuốc cũng khá gian nan nên tôi đã có đủ thời gian để thử thách nàng dâu lười biếng của mình.
Đã quá giờ ăn trưa nhưng không thấy chồng mang đồ ăn lên phòng, con dâu tôi khó chịu mò xuống bếp. Nó lớn tiếng gọi chồng, gọi con nhưng không ai trả lời nên giận lắm. Thấy vậy tôi mới thông báo với nó rằng chồng nó đã ra ngoài còn 2 đứa nhỏ vì chơi giỡn nhiều nên đã lăn ra ngủ trưa sớm. Cứ tưởng nó muốn ăn thì sẽ phải lăn vô bếp, nào ngờ con dâu tôi hậm hực bỏ đi thẳng lên phòng và chấp nhận nhịn đói!?! Sống hơn nửa đời người rồi, đến nay, lần đầu tiên tôi mới gặp được một đứa lười biếng quá độ như nó.
Chưa chịu thua, tôi đem áo của mình nhờ con dâu ủi giúp thì nó thẳng thừng tuyên bố rằng nó không biết ủi đồ và hãy để đó cho chồng nó làm. Tôi chưng hửng trước thái độ của con dâu tới nỗi không nói nên lời. Thì ra lời cháu gái tôi nói là thật. Chỉ mới 6 tuổi đầu mà nó đã nhận thức được việc mẹ nó lười biếng đến cỡ nào. Vậy là từ trước đến giờ con trai tôi vừa phải làm cha, vừa phải làm mẹ trong ngôi nhà này sao? Không thể nào chấp nhận được!
Đúng lúc này con trai tôi về tới, tôi cố tình lớn tiếng trách mắng con dâu về thói lười biếng của nó. Nào ngờ con trai tôi lại xông đến bênh vợ và còn trách ngược lại tôi là đã quá nặng lời. Con tôi đang chống đối tôi chỉ vì tôi lo lắng cho nó hay sao? Được nước làm tới, con dâu tôi đanh thép tuyên bố rằng: ai làm ra nhiều tiền thì người đó có quyền và nó sẵn sàng chi tiền thuê người giúp việc để bù lại cho sự lười biếng của bản thân.
Tôi Có Phải Đã Làm Đúng Vai Trò Người Mẹ ?
Trước lời tuyên bố hùng hồn của nàng dâu lười biếng, tôi sững người trước thái độ và lối sống đó của nó. Nhưng liệu có phải đây là đặc điểm của những người con gái thành thị, khác biệt rất nhiều so với các “cô gái quê”. Liệu tôi có đan xen quá nhiều vào cuộc sống gia đình của con trai tôi, có phải tôi đang làm đúng ?
Nhưng tới sau cùng tôi vẫn kiên định với suy nghĩ của mình. Làm mẹ mà như vậy thì có khác gì là tấm gương xấu cho 2 đứa cháu của tôi về sau? Rồi đây đứa cháu gái sẽ giống như mẹ nó còn thằng cháu trai sẽ giống như ba nó hay sao? Đây là thời đại gì vậy?
Made By Nghiện Tâm Sự